Nốt Ruồi Son Ở Đường Hôn Nhân / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Xnko.edu.vn

Cách Xem Đường Hôn Nhân Trên Bàn Tay Nhanh, Đơn Giản

Xem nhân tướng học – đường hôn nhân là đường nào? Trong bàn tay có những đường chính như đường “Sinh Đạo, Trí Đạo, Tâm Đạo, Định Mạng, Thái Dương và Hôn Nhân”. Vị trí của đường Hôn Nhân nằm ở ngay dưới ngón tay út, về phía cạnh của bàn tay. Đó là những đường rất nhỏ và ngắn so với những đường khác. Đường hôn nhân sẽ giúp các bạn xem ngày cưới đúng nhất cũng như biết trước cuộc hôn nhân của mình như thế nào.

Trong hình là 4 loại đường Hôn Nhân không tốt để các bạn dễ hiểu, bình thường thì chỉ có một đường thôi.

Đường số 1 là đường Hôn Nhân bị gãy đổ (đường gãy và chồng lên nhau). Sau khi đã thành hôn rồi thì cũng phải chia tay thôi.

Đường số 3 tuy thẳng và dài, nhưng có một đảo nhỏ đóng trên đường (-o-). Nó báo hiệu những xáo trộn lớn trong hôn nhân, hòn đảo càng lớn thi thời gian sống cách xa nhau càng kéo dài.

Sau cùng là đường số 4, đường này có chĩa hai và đồng thời chạy xuống đường Tâm Đạo. Ðó là đường xấu nhất trong 4 đường, có nghĩa là phải ly dị.

3. Đường hôn nhân trên tay nói gì về năm kết hôn của bạn?

Khi chúng ta yêu ai thì thường muốn biết người mình yêu như thế nào và hôn nhân sẽ ra sao. Còn nếu đã thành hôn rồi thì cũng muốn biết “nhịp cầu” có sẽ gãy đổ hay tồn tại mãi với sông tình.

Người bạn đang yêu có thể nói, “Em thật sự là mối tình đầu của anh”. Bạn chẳng cần yêu cầu chàng qua máy phát hiện nói dối để biết sự thật. Bạn chỉ cần nhìn ở nơi có đường Hôn Nhân. Đây là đường bạn cần phải chú ý khi xem tướng ngón tay út. Bởi vì nó thường nằm ngay dưới ngón tay út cũng như ảnh hưởng đến vận mệnh của bạn. Nếu bạn thấy 2 đường trở lên thì chắc chắn bạn không phải là người yêu duy nhất của chàng.

Nói đến đây, bạn sẽ thắc mắc, “Tôi thấy có hai đường hôn nhân, vậy đường nào là của tôi đây, có thể tôi là mối tình đầu của anh ấy thì sao?”. Để trả lời thắc mắc của bạn, xin nói sơ qua về cách đo thời gian ở khoảng có đường Hôn Nhân. Đường Hôn Nhân ở khoảng giửa chân ngón tay út và đường Tâm Đạo. Bạn chia 4 khoảng cách đó, nếu đi từ Tâm Đạo trở lên, ¼ là 21 tuổi, 2/4 là 28 tuổi, ¾ là 35 tuổi.

Bạn có thể ước chừng thời gian ở giữa 2 tuổi 21-28 hay 28-35 nêu trên. Nếu anh ấy gặp bạn lúc 28 tuổi, nhưng khoảng 21 tuổi bạn thấy có một đường thì anh ấy đã từng trao thư tình cho ai đó trên đường có nhiều phượng đỏ! Ngược lại, nếu bạn gặp anh ấy vào tuổi 21, thì chắc chắn đây là mối tình đầu (tình đầu nào cũng đẹp, phải không bạn?), nhưng cái đường tình ở tuổi 28 là của ai đây?! Quá khứ, hiện tại, tương lai nằm ngay trên bàn tay là vậy đó.

Bây giờ chúng ta đi sâu vào chi tiết hơn. Thế nào là đường Hôn Nhân tốt hay xấu? Thường đường Hôn Nhân tốt thì thẳng, đậm và dài, tuyệt đối không bị gãy hay có những dấu hiệu gì khác trên đường đó. Nếu đường quá ngắn và mờ thì đó không phải là hôn nhân, mà chỉ là tình cảm sâu đậm, hay chỉ là mối tình “say nắng”.

Ngoài những đường Hôn Nhân nói trên ở dưới ngón tay út, còn có một loại đường khác cũng cho biết hôn nhân thành tựu hay không. Đó là đường chạy từ gò Thái Âm về hướng đường Định Mạng. Nếu đường này gặp (chạm vào) đường Định Mạng thì hôn nhân mới thành tựu, còn nếu ngưng nửa chừng thì không được. Một đường nhỏ và ngắn chạy song song với đường Ðịnh Mạng cũng là dấu hiệu thành công của hôn nhân.

Bạn có thể thắc mắc là xem chỉ tay trên tay trái hay phải . Người ta thường nói câu “Nam tả nữ hữu” khi xem chỉ tay, có nghĩa là phái nam thì xem tay trái, phải nữ xem tay phải. Những chỉ tay trên bàn tay trái chỉ về định mạng, thường không thay đổi. Những chỉ tay trên bàn tay phải thay đổi tùy theo những gì bạn có thể thực hiện được để thay đổi định mạng. Nếu trời dành cho bạn trí tuệ thông minh xuất sắc (được ghi trên bàn tay trái), nhưng bạn không chịu học hỏi, thì tất nhiên đường trí tuệ của bạn xấu hơn trên bàn tay phải. Áp dụng vào đường Hôn Nhân, nếu trên bàn tay trái đường ấy có dấu hiệu đổ vỡ, nhưng vì tình yêu và ý chí của bạn thật tuyệt vời, con đường Hôn Nhân của bạn trên bàn tay phải được hàn gắn lại với thời gian, và đường tình của bạn trở nên rực rỡ, đầy hoa thơm và mộng đẹp. Vì vậy khi xem chỉ tay các bạn cần xem cả hai bàn tay để đối chiếu và giải đoán chính xác hơn.

8 Vị Trí Nốt Ruồi Sát Chồng, Khắc Phu Khiến Hôn Nhân Lận Đận

Nốt ruồi phong thủy trên mí mắt chỉ phụ nữ đa tình, đào hoa. Đây là dấu hiệu nhận diện tướng phụ nữ ngoại tình, phụ bạc. Hơn nữa, họ thường có tính hay so đo, tham tiền của mà quên nghĩa tình. Bên cạnh đó, khi đã kết hôn, bản tính của những người này cũng không đổi. Họ rất mau chán nên chỉ những người chồng bao dung, chín chắn mới tha thứ và ở lâu dài.

Cách xem nhân tướng học theo phong thủy, trán là nơi đại diện của người bạn đời. Khi xem vị trí nốt ruồi sát chồng, người ta thường xem phần trán, đặc biệt là phía bên trái. Dựa vào đó, biết được mức độ tan vỡ cao trong hôn nhân. Nữ mà có nốt ruồi này sẽ lấn át chồng, khiến chồng tự ti và rơi vào cảnh sợ vợ. Từ 30 tuổi trở đi, họ dễ có biểu hiện ngoại tình, thích điều gì đó mới lạ.

3. Nốt ruồi ở chóp mũi

Một trong những nốt ruồi phong thủy đại kỵ ở nữ là nốt ruồi chóp mũi. Cuộc sống gia đình của những người nữ này thường lục đục, bất hòa. Nguyên nhân chủ yếu từ phía người nữ cư xử không khéo léo. Hàng ngày, vợ chồng cãi vã, nhẹ hơn thì giận dỗi hoặc tỏ thái độ bực dọc. Lâu dần, tình cảm gia sứt mẻ, không có sự đồng cảm hay gần gũi dẫn đến ly hôn.

Theo nhân tướng học trong phong thủy, phụ nữ có nốt ruồi ở môi rất đào hoa. Đây là nguyên nhân dẫn đến mối quan hệ bất hòa giữa vợ và chồng. Ngoài ra, nữ sở hữu nốt ruồi này thường có tướng khắc chồng, gây bất lợi tới sự nghiệp của chồng.

Thêm vào đó, họ ham muốn rất lớn về “chuyện ấy”, có thể tìm nhu cầu bên ngoài khi người chồng không đáp ứng được.

5. Nốt ruồi sát chồng trên xương gò má

Nốt ruồi nằm dưới mắt trái tại xương gò má chỉ người có tướng sát phu. Không chỉ sự nghiệp của người vợ mà ngay cả chồng cũng không có tiến triển tốt. Phụ nữ có nốt ruồi sát phu này còn là người sẽ phá hoại gia đình người khác. Họ thích làm người thứ ba, ăn mặc phóng khoáng và thiếu đoan chính trong cư xử.

Vị trí nốt ruồi sát chồng còn nằm ở phía trên lông mày. Hơn nữa, nốt ruồi phong thủy này nằm bên phải lông mày cho thấy đường hôn nhân lận đận. Người nữ phải kết hôn từ hai lần trở lên mới được yên bề. Sở hữu nốt ruồi trên lông, gia đình thường không dư giả, chỉ đủ ăn.

Đối với nốt ruồi bên trái, gây ảnh hưởng đến tài vận và sức khỏe của người chồng. Dù họ có cố gắng hay làm việc chăm chỉ cũng sẽ không thành công trong sự nghiệp.

7. Nốt ruồi sát chồng ở đuôi mắt

Trong nhân tướng học, người ta cho vị trí đuôi mắt và lông mày là cung phu thê. Nếu nốt ruồi phong thủy xuất hiện ở đây thì phụ nữ dễ bị khắc chồng.

Bên cạnh đó, nếp nhăn khóe mắt xuất hiện nhiều trước tuổi 30 có nghĩa cuộc sống của họ vất vả. Hơn thế, nếp nhăn tiếp xúc với nốt ruồi là dấu hiệu của cuộc hôn nhân tan vỡ, bất hòa.

8. Nốt ruồi ở vành tai

Nốt ruồi phong thủy ở vành tai nữ cũng là vị trí nốt ruồi sát phu, hôn nhân dễ tan vỡ. Phụ nữ có nốt ruồi này thường hung hãn, phong lưu. Tính cách của họ hời hợt, nông nổi và với bất kỳ ai cũng khó bó lâu dài.

Trong hôn nhân, đây là những người vợ có tướng khắc chồng. Tất cả các hành động hay lời nói của họ đều có thể khiến gia đình không yên ổn. Người chồng khó thành công nên sinh mâu thuẫn, rạn nứt tình cảm rồi chia tay.

Nốt Ruồi Son Là Gì Và Ý Nghĩa Nốt Ruồi Son Ở Ngực, Cổ, Tay… A

Nốt ruồi son là gì?

Nốt ruồi son chính là nốt ruồi có màu đỏ, như một cục hay mụn thịt nổi thịt nổi trên da thịt con người. Nốt ruồi son khác với nốt ruồi bình thường ở màu sắc, bởi các nốt ruồi bình thường đại đa số là màu đen.

Còn theo góc độ nhân tướng học thì nốt ruồi son chính là nốt ruồi may mắn. Đàn ông hay phụ nữ có nốt ruồi son thì đều sẽ được hưởng may mắn, phúc lộc, cụ thể:

Nam giới có nốt ruồi son: nếu mọc ở các vị trí trên mặt như trán, lông mày… thì là dấu hiệu của sự quyền quý, thành đạt và nam tính.

Nữ giới có nốt ruồi son: đại đa số ở bất cứ vị trí nào cũng đều mang lại may mắn, hạnh phúc, tài lộc, tuy nhiên không phải ai cũng có cơ hội sở hữu nốt ruồi son này.

10 vị trí nốt ruồi son may mắn, tài lộc

Nốt ruồi son trong lòng bàn tay

Bàn tay là nơi làm ra tiền bạc, chính vì vậy nốt ruồi trong lòng bàn tay sẽ là dấu hiệu cho thấy bạn rất vượng về đường tiền bạc. Người có nốt ruồi son trong lòng bàn tay đại đa số là người thông minh, tài giỏi, biết kinh doanh, giỏi tính toán, biết nhìn xa trông rộng, thêm vào đó lại được ban lộc phú quý nên cuộc sống dư dả tiền bạc, sung túc.

Nốt ruồi son trên ngực

Ai có nốt ruồi son trên ngực là sẽ luôn gặp may mắn, đặt biệt là ở phụ nữ. Phụ nữ có nốt ruồi son ở ngực chính là người có tướng “vượng phu ích tử”, hôn nhân viên mãn, là mẫu phụ nữ của gia đình, sinh được con trai quý tử. Còn nếu chưa lập gia đình mà có nốt ruồi son ở ngực thì sẽ được quý nhân phù trợ, làm gì cũng suôn sẻ, không gặp phải trở ngại gì.

Nốt ruồi son trên môi

Những ai có nốt ruồi son trên môi đều là người có khiếu ẩm thực, có số được hưởng nhiều mỹ vị trên đời mà không mất nhiều tiền. Thêm vào đó họ cũng là mẫu người hòa đồng, dễ gần, dễ hợp tác làm việc, tình cảm dạt dào và hiếm khi rơi vào cảnh nghèo túng.

Nốt ruồi son ở bụng

Người có nốt ruồi son ở bụng chính là những người có tướng làm quan to, địa vị trong xã hội cao, được người khác nể trọng, cuộc sống nhàn hạ, giàu hơn. Đặc biệt là những ai có nốt ruồi son ở bụng đều có ngoại hình ưa nhìn, thu hút người khác giới.

Nốt ruồi son ở ngón tay

Mỗi một vị trí nốt ruồi son ở ngón tay đều là những điềm báo may mắn khác nhau, nhưng chung quy lại thì nếu ai sở hữu nốt ruồi son ở ngón tay sẽ là người sướng từ trong trứng, sinh ra ngậm thìa vàng, có gia đình đằng sau hậu thuẫn, sự nghiệp thăng tiến, quý nhân phù trợ, cuộc sống toàn màu hồng.

Nốt ruồi son ở cổ

Nốt ruồi ở cổ là lỗ tiền chôn, và điều này chỉ đúng với những ai có nốt ruồi son ở cổ. Nốt ruồi này sẽ mang lại tài lộc, phú quý cho chủ nhân, và đặc biệt là thường được hưởng của cải của ông cha ta để lại. Ngoài ra những ai có nốt ruồi son ở cổ thì đều là người thông minh, tinh tế, vì thế luôn gặt hái nhiều thành công lớn trên con đường công danh, sự nghiệp.

Thêm vào đó trong lĩnh vực tình cảm, người có nốt ruồi son ở cổ là người chồng biết quan tâm gia đình, cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, không có mâu thuẫn nào xảy ra.

Nốt ruồi son trên mặt

Nốt ruồi son trên mặt tuy có ảnh hưởng ít nhiều đến thẩm mỹ, nhưng lại là dấu hiệu cho thấy tài lộc nhiều. Những ai có nốt ruồi ở vị trí này đềucó tài ăn nói, hoạt bát, vui vẻ, ra ngoài gặp được nhiều người tốt, có nhiều quan hệ tốt tạo dựng sự nghiệp cho bạn về sau. Đặc biệt, phụ nữ có nốt ruồi son trên mặt này được nhiều đàn ông theo đuổi, có số lấy chồng đại gia.

Nốt ruồi son ở dái tai

Nếu nốt ruồi son nằm ở dái tai, thì tùy vào kích thước của nốt ruồi sẽ báo hiệu thọ mệnh của bạn như thế nào, nhưng chung quy lại là những người sống thọ, sức khoẻt tốt, có số phận an nhàn, no đủ, cầu gì được nấy.

Nốt ruồi son trên trán

Trán là một vị trí quan trọng với khuôn mặt của mỗi người. Nếu nốt ruồi son xuất hiện tại vị trí này cho thấy người này vốn được định sẵn số giàu sang, hầu bao rủng rỉnh, tài lộc dồi dào, thường không phải toan các vấn đề về tiền bạc. Người này thường có quý nhân phù trợ, do vậy gặp dữ hóa lành, gặp khó hóa dễ. D

Nốt ruồi son ở cổ tay

Nốt ruồi son may mắn cuối cùng là nốt ruồi son ở cổ tay. Đây cũng là nốt ruồi báo hiệu may mắn trong cuộc sống, ít khi gặp phải vận hạn, hoặc có gặp dữ thì cũng dễ hóa lành. Công việc làm ăn luôn thuận lợi, thành công là điều có thể đoán trước.

Sát Nhân Giả Đường Trảm

Sát Nhân Giả Đường Trảm

Đối thoại của kẻ sát nhân

Trủy thủ của Vương Khấu, một phân ngắn, một phân hiểm, vẫn không ngừng tấn công liên tiếp, có thể nói là kỳ phùng địch thủ.

Nếu bình thường giao thủ, thì không ai biết tình hình ra sao, nhưng trận chiến này, lại rất nhanh có kết quả.

Lúc Tiêu Phất Ly thảm tử, Bối Huyền Y lập tức biết ngay.

Một sát thủ khi sát nhân đương nhiên phải tập trung tinh thần, sát thủ xuất thủ, nhất kích tất sát, tuyệt đối không thể lãng phí thời gian, tinh lực. Một sát thủ giỏi càng phải mắt nhìn bốn hướng, tai nghe tám phương.

Vì vậy Bối Huyền Y mới “bất hạnh” nhìn thấy cái chết của Tiêu Phất Ly.

Hơn nữa càng bất hạnh hơn là y nghe thấy “Liêu Toái” chính là Đường Trảm.

Lần này y có thể nói là “hồn phi phách tán” – Vương Khấu cũng tức khắc khiến y “hồn phi phách tán” thật.

Gã giết y.

Đúng lúc Bối Huyền Y chết, Tiêu Tiếu đột nhiên buông kiếm, quỳ xuống khấu đầu: “Tha mạng!”

Thủy Tiểu Tình không khỏi ngây người. Đường Trảm lại nói: “Tha không được, giết!” lời vừa thốt lên, Tiêu Tiếu đã bật dậy!

Hành vi này của Tiêu Tiếu, chắc chắn là muốn bắt Thủy Tiểu Tình làm con tin, Thủy Tiểu Tình lui lại ba bước, Tiêu Tiếu đang định tấn công tiếp, Vương Khấu đã lao lên, Tiêu Tiếu xoay người trên không, lướt ra cửa lớn!

Đúng lúc này, một tiếng gầm vang như sấm giật giữa trời, một tia chớp bổ xuống~

Hai tay Tiêu Tiếu đã chụp vào cửa, nhưng thân dưới đã lướt ra, đúng vào sát na y mở cửa, eo hông đã bị một đao lăng lệ chém làm đôi!

Một thanh ma đao đáng sợ nhường nào!

Một kẻ lợi hại nhường nào!

Đường Trảm !

Đường Trảm cầm đao, chầm chậm quay người lại, tấm sa che mặt y vẫn không buông xuống, câu đầu tiên đã hỏi ngay “Làm sao ngươi biết ta chính là Đường Trảm?”

Lúc này đã đỡ lấy Thủy Tiểu Tình đang kinh hoảng, Vương Khấu điềm đạm nói: “Bởi vì ta đã gặp tiền bối. Ta nhận ra mắt của ngài. Vừa hay, thanh ký trên trán, nốt ruồi trên mi tâm, ở cùng một chỗ, mà ta thì không tin có cao thủ nào lại tự dưng xuất hiện. Huống hồ, một đao ngài giết Nữu Ngọc Khu, nhìn rất quen, dù sao thì ta cũng được kiến thức đao pháp của ngài rồi.”

Ngữ điệu của Vương Khấu hết sức chấn định, tự tin, lạnh lùng, tựa như tất cả những chuyện vừa xảy ra trước mắt, tất cả đều trong dự toán của y rồi vậy. Nhưng Thủy Tiểu Tình vì áp sát vào người y, nên nhận thấy rất rõ ràng, cánh tay Vương Khấu ôm nàng dùng sức mạnh quá, nắm chặt quá, tim đập cũng quá nhanh.

Giống như đêm mưa xuân chảy qua khu vườn rậm đó, bọn họ lén sư phụ, thân thể trần truồng trong lùm cỏ, nghe tiếng tim đập của nhau, sao mà nhanh, sao mà dữ dội…

Nhưng dáng vẻ Vương Khấu, lại không hề có gì khẩn trương, Đường Trảm có gì, mà khiến người nàng đang dựa dẫm này tim đập nhanh như vậy?

Nàng là một nữ tử hiếu thắng, đồng thời cũng là một nữ tử hiếu kỳ.

Nàng rất muốn giật tung tấm khăn trên gương mặt nam nhân kia xuống.

Đường Trảm cười ha hả: “Bởi vì ngươi nhận định Liêu Toái chính là ta, biết ta không dễ chết như vậy, nên khi Tiêu Phất Ly chiếm được ưu thế tuyệt đối, ngươi căn bản vẫn không hề sợ hãi.”

Vương Khấu lắc đầu.

Hai hàng lông mày Đường Trảm nhướng lên: “Ngươi không thừa nhận?” lúc y nhướng mày, cơ hồ như cảm thấy có gì không thoải mái, bèn tiện tay giật cái “bớt xanh” trên trán kia đi, hiển lộ ra nốt ruồi giữa mi tâm.

Vương Khấu nói: “Không phải không thừa nhận, mà lúc đó ta sợ thật.”

Đường Trảm đột nhiên hỏi: “Ngươi có biết tại sao trong chiến dịch “Đèn lồng”, ta để ngươi sống, còn nói chuyện với ngươi, đến nỗi ngươi có thể nhận ra chân diện mục của ta bất cứ lúc nào không?”

Vương Khấu lắc đầu: “không biết.”

Đường Trảm chậm rãi nói từng chữ một: “Vì ngươi gian trá, mà cũng vì ngươi thành thật.”

“Ngươi nhẫn tâm nhìn tám đồng môn thảm tử, mà không tham gia ám sát, là tàn nhẫn trí trá;” Thủy Tiểu Tình nghe tới đây, liền thất thanh thốt lên: “Trận chiến đó… ngươi không xuất thủ sao?” Nàng đang thất vọng trong lòng, chợt lại cảm thấy cánh tay đang đỡ nàng của Vương Khấu, lại ôm chặt hơn một chút.

“Nhưng ngươi thẳng thắn thừa nhận mình sợ hãi, hai lần đều như vậy, đây cũng là mặt thành thật của ngươi.” Hai hàng lông mày của Đường Trảm như hai lưỡi kiếm, chĩa vào nốt ruồi mi tâm, trầm giọng lạnh lùng nói: “Cũng may ngươi đều thừa nhận, vì vậy ta biết rất rõ, ngươi không phải mật thám của Ngụy Trung Hiền, chỉ là cố ý làm loạn lòng người mà thôi, ngươi không động thủ là vì trước khi ngươi nắm rõ toàn bộ sự tình, tuyệt đối không khinh cử vọng động. Vì lúc đó ngươi rất do dự, nên mới cố làm ra vẻ trấn tĩnh. Chỉ có điều… hai tháng vừa rồi.” Đường Trảm cười khẽ, nụ cười toát lên vẻ châm biếm, lại như tự giễu cợt mình: “Ngươi giết người xử thế, đều tiến bộ rất nhanh, đặc biệt là vụ giết Thái cẩu vương, thực sự rất đẹp.”

Vương Khấu cúi đầu nói: “Vụ giết Thái cẩu vương đó, rất ít người biết là ta làm… Chuyện này dường như…”

Đường Trảm cười ha hả nói: “Thái cẩu vương võ công không cao, nhưng bè đảng rải khắp thiên hạ, nếu để người ta biết ngươi là kẻ đã giết hắn, ngày hôm nay e là ngươi muốn bước ra cửa cũng thành vấn đề rồi! Giết người giống như làm việc vậy, có kẻ làm việc, như mưa giông bão giật, có người làm việc, lại thần không biết quỷ chẳng hay; có một số kẻ giết rồi cần khoe khoang khắp nơi, có một số kẻ giết rồi, tốt nhất là không nên nói với ai. Thời cục hiện nay, người của Ngụy Trung Hiền đáng hận, giết người như ngóe, nhưng đám người gọi là trung thần lương tướng kia, lại do dự bất quyết, nhân từ kiểu đàn bà, nhiều lần đàn hặc, nhưng kết quả đều bị Ngụy Trung Hiền làm án tống hết vào ngục, sau này dù có Minh quân xuất hiện, chỉ sợ trung thần đã chết ráo hết rồi, tinh anh trong triều liệu còn mấy người nữa? Nếu không thể nhân đạo, giữ minh chính, lại không biết làm sao chấp pháp, nếu không tạm thời ẩn tích giữ mình ắt sẽ rước họa diệt môn như bọn Lục quân tử mấy người. Minh triết giữ mình, đợi thời phất lên, đây là phương pháp làm người, cũng là phương pháp giết người.”

Vương Khấu lắng nghe rất chăm chú, rồi lại hỏi: “Ta từng trảm sát Vạn Lý Cuồng và Thiên Lý Si ở Thập tự pha, tương đối vừa ý…”

Đường Trảm lập tức ngắt lời: “Vụ này của ngươi, tương đối nhiều người biết, nhưng ta lại thấy chỉ thuần là mô phỏng, thiếu đi phong cách. Mỗi một kẻ sát nhân, đều có phong cách riêng của mình; giết những người khác nhau, cũng có phong cách đặc thù riêng.”

Vương Khấu vội nói: “Nhưng… ta trước trảm sát Thiên Lý Si, sau tảo sát Vạn Lý Cuồng, lại chính là thủ pháp ngài hay dùng mà.”

“Tệ chính là ở điểm này.” Đường Trảm lắc đầu nói: “Ngươi là ngươi, ta là ta, ngươi học ta, hay ta học ngươi, đều chẳng qua là vẽ hổ không xong thành ra vẽ chó, một tông sư chân chính, nhất định phải có phong cách riêng của mình. Gan ngươi không lớn, nhưng không dễ dàng động thủ, hễ động thủ là nhất định đắc thủ, lâm nguy tâm loạn nhưng nhân không loạn, những điểm này đều là phong cách của ngươi.”

Đường Trảm ngạo mạn nói: “Ta chỉ học tập người khác, nhưng không bao giờ mô phỏng người khác. Bởi vì bản thân ta là tốt nhất.”

Đường Trảm đang hào hứng, đột nhiên lại hỏi: “Lần này ta có thể xuất thủ muộn hơn một chút… chỉ là nếu ta xuất thủ chậm hơn, ngươi chết là cái chắc, ngươi biết tại sao ta lại cứu ngươi không?”

Vương Khấu lắc lắc đầu. Gã vẫn còn đang nghĩ đến những gì Đường Trảm vừa nói. “Bởi vì những sát thủ giỏi mà ta biết ít quá, trước khi Cố Khúc Châu, Tiêu Phất Ly chết, ta đã lo lắng, sau khi bọn họ chết, không còn ai khiến ta nỗ lực trở thành một thích khách giỏi hơn nữa. Vì vậy ta cứu ngươi.”

Nghe câu nói này, không hiểu tại sao, toàn thân Vương Khấu lại nóng bừng lên.

Thủy Tiểu Tình không kìm được hỏi: “Rốt cuộc ông là ai? Tại sao lại muốn giết Tiêu Phất Ly, còn muốn giết cả Cố Khúc Châu?”

Đường Trảm cười nhạt nói: “Một nữ tử, có thể thích hợp làm thích khách, vì dễ khiến người ta không phòng bị, nhưng muốn làm một sát thủ hành động, thì không dễ thành công chút nào, ngươi làm không tệ lắm, nhưng căn bản vẫn chưa thể coi là được.”

“Cố Khúc Châu là sát thủ hàng đầu mà Đông Lâm đảng lúc cực kỳ cần thiết mới động dụng, rất được đám người Diệp Hướng Cao, Hoàng Hậu Tố coi trọng, nhưng thông thường, hành động vẫn nghe theo điều động của Lưu Kiều, mà Lưu Kiều lại là kẻ chân đạp hai thuyền, thân phận chân chính, chính là sát thủ của Ngụy Trung Hiền, cũng là người được võ lâm gọi là “thần long kiến thủ bất kiến vĩ” Tiêu Phất Ly, y thấy Cố Khúc Châu làm “sát thủ chi vương” vì công vì tư, vì danh vì lợi, đều phải diệt trừ họ Cố trước, vậy nên mới lập kế dụ chúng ta đến, ý đồ một mẻ lưới đánh trọn ổ. Y tính dùng lời lẽ để lấy được lòng tin của chúng ta, rồi lợi dụng sự lỗ mãng của Nữu Ngọc Khu, một kích làm trọng thương Cố Khúc Châu…”

Nói tới đây liền quay sang Vương Khấu cười cười: “Nói đúng ra thì Cố Khúc Châu là do ngươi giết đấy chứ.”

Vương Khấu có chút hoảng hốt nói: “Lúc đó ta thấy đòn liều mạng của Cố Khúc Châu tuyệt đối không có khả năng trúng được Lưu Kiều đang hết sức giới bị, liền giết y trước, lấy lòng tin của Lưu Kiều, mong có thể chuyển bại thành thắng.”

“Sát thủ vốn là phải có bản sắc của con bạc, chỉ có điều con bạc đánh bằng tiền, còn chúng ta thì cược bằng mạng.” Đường Trảm có vẻ như rất thưởng thức Vương Khấu: “Không cần căng thẳng, ngươi giết Cố Khúc Châu, người khác không cần biết ân oán bên trong, chỉ cần ngươi còn sống, hơn nữa làm cho người ta cảm thấy ngươi vẫn đứng về phe chính nghĩa, người ta vẫn vỗ tay khen ngươi, thanh danh ắt sẽ nổi như cồn.”

Vương Khấu bỗng nhiên buông thõng cánh tay ôm Thủy Tiểu Tình, hỏi: “Còn tiền bối? Rốt cuộc tiền bối là ai?’

Đường Trảm mỉm cười nói: “Ta? Lưu Kiều là Tiêu Phất Ly, ta là Đường Trảm, Đường Trảm là Liêu Toái.” Y cười cười bổ sung: “Liêu Toái là một sát thủ.”

Vương Khấu đột nhiên cao giọng hỏi: “Ngươi có phải không?”

Đường Trảm hỏi lại: “Phải cái gì?”

Sắc mặt Vương Khấu càng căng thẳng hơn: “Ngươi mới là mật thám Ngụy Trung Hiền phái tới giám thị Tiêu Phất Ly?”

Đường Trảm không lên tiếng. Trong sát na ấy, ba người đứng ở ba phía, đều lặng im không nói. Tựa như trong một chiếc lồng, có một con hổ, một con sói và một con chó.

Đường Trảm cuối cùng cũng cười.

“Ngươi nói đúng rồi.”

Tim Vương Khấu trầm xuống – gã biết không thể tránh khỏi một trận tử chiến, mà Đường Trảm đang là đối tượng gã mô phỏng, là người gã không thể thắng nổi.

Canh bạc này, đối phương đã lật quân cuối, gã cũng đã biết mình gần như đã thua.

“Có điều ngươi chỉ nói đúng một nửa – ta là đặc sứ của kẻ khác phái tới, nhưng không phải Ngụy Trung Hiền, cũng không phải Hứa Hiển Đồn.”

“Ta vốn do Dương Liên Dương đại nhân bồi dưỡng dẫn tiến, về sau lại thành thân tín của Diệp Hướng Cao Diệp đại nhân. Tiêu Phất Ly ngày đó từng theo lệnh Hứa HIển Đồn bắt giết Dương đại nhân. Ta giết y, cũng coi như là báo cừu cho chủ nhân đã chết. Giờ Diệp đại nhân cũng treo ấn từ quan, Ngụy Trung Hiền tất sẽ sai bọn Tiêu Phất Ly chặn đường sát hại, ta giết bọn chúng trước, cũng coi như là báo ân cho chủ cũ, chẳng qua chỉ có vậy mà thôi.”

Dứt lời, lại ngước mắt nhìn trời, thở dài nói: “Người sống ở đời, cần làm những chuyện kinh thiên động địa, quỷ khốc thần sầu, nhưng lại có thể dùng công danh đổi lấy phú quý, đó mới gọi là thỏa mãn.”

Thủy Tiểu Tình, Vương Khấu đều không nói gì. Đường Trảm đột nhiên bật cười: “Ta nói với các ngươi nhiều như vậy, theo quy lệ của sát thủ, sát nhân diệt khẩu, là chuyện không thể tránh khỏi. Nhưng ta sẽ không giết các ngươi.”

“Ta cũng không biết tại sao, có thể là vì ta thích các ngươi.” Đường Trảm sải chân bước ra ngoài, vừa nói: “Hai tên tiểu tử các ngươi yên tâm, chẳng mấy nữa các ngươi đều sẽ có danh tiếng trên giang hồ, rất có tiếng, lúc đó chúng ta sẽ gặp mặt.”

Đường Trảm dường như rất thích để lại những lời khiến người ta khắc ghi trong lòng trước lúc bỏ đi. Khi y đã gần ra đến ngoài, Thủy Tiểu Tình đột nhiên nói: “Đường đại ca.”

Đường Trảm quay đầu, trong ánh mắt có sự tàn nhẫn của sát thủ, sự ôn nhu của tình nhân, Thủy Tiểu Tình mân mê tà áo, cắn bờ môi mềm mại để lấy dũng khí hỏi một câu: “Đường đại ca, có thể bỏ tấm khăn che mặt của huynh, tôi muốn thấy chân diện mục của huynh được không?”

Y nheo nheo mắt cười nói: “Ồ?” rồi đưa mắt liếc nhanh Vương Khấu một cái, Vương Khấu không tỏ vẻ gì, Đường Trảm cười phá lên nói: “Có gì đáng xem đâu, ta đâu phải là diễn viên hát kịch?” rồi y nghiêng nghiêng mặt: “Phải biết rằng để hai ngươi nhận ra ta thì sẽ hậu họa vô cùng đó.”

Tiểu Tình hờ hững nói: “Nếu Đường đại ca thấy không tiện, Tiểu Tình cũng không ép làm gì.”

Đường Trảm hốt nhiên giật tấm khăn xuống, ôm quyền nói với Tiểu Tình: “Chúng ta cũng xem như bạn vong niên được rồi, lúc chia tay cũng nên dùng mặt thật nhìn nhau chứ.”

Trước mắt Thủy Tiểu Tình hiện lên một gương mặt, tuy đang nhoẻn cười vui vẻ, nhưng có thể đoán được vẻ uy nghiêm lúc y không cười, không phải anh tuấn, nhưng khiến người ta xiêu lòng, nốt ruồi ở mi tâm rất hợp với gương mặt, giống như một vì sao phát sáng. Nàng thoáng ngây ra, chợt đã nghe Đường Trảm nói: “Giang hồ phong hiểm, bảo trọng giữ mình.”

Âm thanh từ bên ngoài vọng vào, gió thổi vù vù, Đường Trảm đã đi, hiện trường chỉ còn lại mình Vương Khấu và nàng.

Lúc Đường Trảm rời đi, Vương Khấu nắm chặt bàn tay, hồi lâu, gã chầm chậm bước tới, Thủy Tiều Tình ban đầu tưởng Vương Khấu tới ôm lấy nàng, nàng chờ đợi – nhưng gã không làm vậy.

Gã đi tới, nhổ thanh đao của gã khỏi người Cố Khúc Châu, sắc mặt gã lúc rút đao ra trở nên xanh xám. Vương Khấu dùng hai ngón tay, gạt đi vết máu trên lưỡi đao. Máu dính lên ngón tay gã. Nhưng không phải máu gã, mà là máu người khác.

Thủy Tiểu Tình nhìn sắc mặt xanh mét của gã, dò hỏi: “Huynh có tâm sự à?”

Vương Khấu không trả lời nàng ngay, gã lau sạch vết máu trên đao, sau đó lại chùi chùi vào gấu áo, đến khi hoàn toàn sạch sẽ, mới tra lại vào vỏ đao bằng da cá. Sau đó nói: “Lần trước khi y nói “bảo trọng”, đã giết kẻ mà y muốn tự mình “bảo trọng” đó!”

Thủy Tiểu Tình không hiểu ý Vương Khấu, nàng cũng không hiểu tại sao sắc mặt Vương Khấu lại nặng nề như vậy. Bên ngoài vang lên một tiếng “ầm”. Nàng lại nghe Vương Khấu trầm giọng nói: “Đường Trảm không nói thật. Y không giết nàng vì nàng xinh đẹp.”

Thủy Tiểu Tình thoáng ngạc nhiên trong lòng: thật sao? Một sát thủ lạnh lẽo vô tình giết người không chớp mắt cũng …? Nàng đột nhiên nghĩ đến câu chuyện của Kinh Kha và Di Cô.

Nhưng nàng vẫn nhoẻn miệng cười thật tươi nói: “Đường đại ca danh động giang hồ, là sát thủ đệ nhất, hạng người như y, sao có thể thích người ta chứ? Huynh chỉ nói đùa thôi.”

Vương Khấu đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, Thủy Tiểu Tình thấy thần sắc y hết sức lạ lùng, nghĩ đến lúc nãy Vương Khấu đã thừa nhận mình sợ hãi trước mặt Đường Trảm, bèn nói: “Huynh vẫn sợ à? – vừa rồi ta nghe thấy tim huynh đập nhanh quá.”

Vương Khấu đột nhiên lớn giọng nói: “Ta chưa bao giờ sợ cả!” y đứng bổ lên, vẻ bình tĩnh lúc đối địch hoàn toàn tan biến trước mặt nữ tử này: “Ta gạt y thôi, ta muốn y đánh giá thấp ta, chỉ như vậy, ta mới còn mạng, nàng có hiểu không?” gã gầm gừ nói.

Trong đầu Thủy Tiểu Tình chợt hiện lên vài cảnh tượng, nhiều năm về trước, từng có người theo đuổi nàng, vì vậy mà gã đã khiêu chiến đối phương, kết quả là bị thua. Nhưng tối hôm đó, gã đã thành công ám sát kẻ ấy. không lâu sau khi nàng nhắc đến chuyện này, gã rất phẫn nộ, gầm gừ bỏ đi. Kể từ đó, bọn họ mỗi người đi trên một con đường riêng của mình…

Vương Khấu đột nhiên bình tĩnh nói: “Không sao cả, chúng ta rời khỏi đây thôi.”

Gã nhớ lại trước đây nàng có bao nhiêu sư huynh đệ theo đuổi, nhưng chỉ chọn có mình gã, bởi vì hôm đó, gã đã đánh bại phụ thân nàng, nàng ở dưới mắng gã, chửi gã, đá gã, nhưng cuối cùng lại ôm gã, hôn gã, khâm phục gã, cầu xin gã đừng làm khó phụ thân tuổi cao sức yếu của nàng nữa.

Mưa bên ngoài lớn dần. Thủy Tiểu Tình nhoẻn miệng cười: “Bên ngoài đổ mưa rồi… chúng ta cùng nhảy múa dưới mưa đến ướt sũng người, đã là chuyện của mấy năm trước rồi phải không nhỉ?” Nàng nói, mặt đỏ bừng lên.

“Ừm.” Vương Khấu ngước nhìn trận mưa lớn bên ngoài: “Mưa rồi, cẩn thận không bị ám toán, mưa chính là sự yểm hộ tốt nhất đối với một sát thủ.”